Củ mài gừng là một loài thực vật có hoa trong họ Dioscoreaceae. Loài này được C.H.Wright mô tả khoa học đầu tiên năm 1903.
- Xét nghiệm ADN để chia thừa kế – Căn cứ pháp luật và quy trình thực hiện
- Tỏi ngâm mật ong có tốt cho gan không? Chuyên gia lý giải
- Viêm tai giữa có nguy hiểm không? Giải đáp chi tiết từ góc nhìn y khoa
- Siro ho: Khi nào nên dùng, có phải kiêng khem?
- Thuốc bổ não cho người cao huyết áp: Giải pháp an toàn và hiệu quả

1. TÊN GỌI KHÁC CỦA CỦ MÀI GỪNG
Cờ lóh (Ba Na)
2. BỘ PHẬN DÙNG CỦA CỦ MÀI GỪNG
Thân rễ. Thu hái vào mùa thu, khi cây tàn lụi, rửa sạch, thái mỏng, phơi hoặc sấy khô.
3. THÀNH PHẦN HÓA HỌC CỦA CỦ MÀI GỪNG
Thân rễ chứa 2,0-2,5% diosgenin.
4. CÔNG DỤNG CỦA CỦ MÀI GỪNG
Diosgenin là một trong những nguyên liệu chính để tổng hợp các thuốc steroid như nội tiết tố sinh dục, thuốc chống viêm corticosteroid, thuốc cai đẻ và thuốc làm tăng đồng hoá.
5. TÊN KHOA HỌC CỦA CỦ MÀI GỪNG
Củ mài gừng có tên khoa học là IOSCOREA ZINGIBERENSIS C.H. Wright thuộc họ DIOSCOREACEAE
6. MÔ TẢ CỦA CỦ MÀI GỪNG

Dây leo, nhẵn cứng, dài 5-10m. Rễ củ mọc bò ngang, vỏ ngoài thô, màu nâu, rễ con cứng. Lá mọc so le, hình tim, đầu lá nhọn hoắt. Cuống lá dài, có gai ở gốc. Cụm hoa hình bông dài mọc ở kẽ lá. Quả có 3 cánh.
7. MÙA HOA QUẢ CỦA CỦ MÀI GỪNG
Tháng 2-5.
8. PHÂN BỐ CỦA CỦ MÀI GỪNG
Cây đặc sản của miền nam, mọc hoang ở rừng núi, ven sông suối lớn.
Trên đây là một số thông tin vềcủ mài gừng, thành phần hóa học cũng như tác dụng của củ mài gừng được tổng hợp bởi Viện Dược Liệu Việt Nam. Thông tin này chỉ có tác dụng tham khảo; nếu muốn áp dụng, người đọc nên hỏi ý kiến người có chuyên môn.
(Theo vienduoclieu.org.vn – Viện Dược liệu Việt Nam)





















